Giao Hòa

(NĐT- LươngTú họa)

Cùng nhau xướng họa ngỏ tâm tình
Ngõ hẹn giao hòa ngắm cảnh xinh
Bút sửa vần gieo nào chậm trễ
Dòng khơi chữ nhả thật yên bình
Vui mừng thị xã vừa tươi trẻ
Đẹp đẽ quê nhà sớm hiển vinh
Hứng khởi bài ca lòng rộn rã
Đời luôn thắm mãi khỏe thân hình

Lương Tú

Toả Hương

(Lương Tú họa)

Dòng theo mộng ảo bút chưa rời
Thoải mái câu từ lỗi đặng vơi
Vẽ cảnh hoa tràn bông lựa tới
Hòa cây búp nở nhụy bung dời
Tưng bừng ngỏ ý tình vui hẹn
Hớn hở phê bình chữ đậm rơi
Dạ thiết tha hoài ươm nghĩa tỏ
Vần thơ đắm mãi toả hương đời

Lương Tú

Không Ngủ

(LươngTú họa nđt)

Nhạt nhẽo đêm về gió ẩn song
Tìm đâu cảm xúc đặng yên lòng
Sao trời chối bỏ bao tình hẹn
Ánh điện lan tràn cả nỗi mong
Lẳng lặng vào trang hòa mấy chữ
Trầm ngâm vẩy bút họa đôi dòng
Tâm thành nhắn gửi lời sâu nặng
Cảnh vật im lìm mãi thức chong

Lương Tú

Mệt Mỏi

(LươngTú họa nđt)

Tinh thần mệt mỏi chán chường ghê
Tiết hạ nồng oi giỡn đủ bề
Mặt nhẵn mồ hôi toàn áo ẩm
Lưng đầy cát bụi cả người ê
Thờ ơ ngọn gió không màng thổi
Rã rượi hàng cây chẳng đứng kề
Đợi mãi bao giờ mưa đổ xuống
Êm đềm giấc mộng khỏe chồng thê

Lương Tú

Tròn Chương

San đầy cảm xúc dạ còn vương
Gửi hết vào thơ rõ luật Đường
Sớm buổi theo tìm ươm nghĩa trọng
Trưa ngày gắng lựa ngỏ niềm thương
Bình an tạo ngữ vui nhành cỏ
Phấn khởi hòa câu mượt nõn hường
Bạn hữu tưng bừng qua xướng đủ
Trang nhà thoả mãn gộp tròn chương

(LươngTú họa nđt)
Lương Tú

Chiều Nhớ

Ngày qua đắm mộng bởi thương nhiều
Giã biệt nhau rồi tủi bấy nhiêu
Lặng lẽ theo nhìn xơ xác mảnh
Trầm ngâm bước dạo thẩn thơ điều
Con đường vắng vẻ phai nhành rũ
Cửa ngõ im lìm nhạt bóng xiêu
Thổn thức lòng ai buồn trỗi dậy
Người đi nỗi nhớ quyện hương chiều

Lương Tú

Cảnh Quê Nhà

Làng vui nhuộm tím cảnh dương tà
Lặng lẽ xuôi đường ngắm nẻo xa
Nghĩ quẩn thời kia đằm sức vậy
Hình dung độ ấy khỏe thân mà
Chưa hề bỏ cuộc luôn đều tiến
Cứ việc chơi bời vẫn dẻo ca
Bạn hữu quây quần thơ tỏa ngát
Đời ươm nghĩa thắm rộn sân nhà

Lương Tú

Thắm Sen Hồ

Lặng lẽ trong ngần dải nước xanh
Hồ sen trải rộng gió lay cành
Rong lùa khúc đọt chao làn khẽ
Cỏ lụa đôi bờ giỡn nắng hanh
Ngát tỏa mùi hương nồng nghĩa vẹn
Ngầm trao sắc cảnh tuyệt bông lành
Quê nhà rạng rỡ hoa ngời thắm
Đượm nét xuân hồng trỗi vẻ thanh

Lương Tú

Quạnh Giấc

Tan chiều nắng lụi chuyển về đêm
Bóng ngả mình ai vẫn tựa thềm
Lặng lẽ màn sương hòa mỏng bớt
Âm thầm ngọn sóng khỏa nhiều thêm
Người đi mãi nhớ làn mưa lạnh
Ngõ hẹn hoài trông nửa gối mềm
Thổn thức canh dài vương nặng nỗi
Thu trời quạnh quẽ giấc nào êm

Lương Tú

Thương Trọn

Duyên tình thuở ấy thật nồng say
Thỏa mãn lòng ta mộng ước này
Cứ ngỡ rồi đây cùng hưởng lạc
Đâu ngờ bỗng chốc lại rời tay
Đìu hiu cảnh tượng sầu khuya sớm
Lạnh lẽo hàng hiên tủi tháng ngày
Nghĩa nặng nên giờ luôn tưởng nhớ
Thương nhiều trọn kiếp chẳng hề lay

Lương Tú